Yêu Thần Ký Tác giả: Ốc Sên Nổi Đóa Chương 464: Hộ tông đại trận Nhóm dịch: Hội những người yêu thích đại chúa tể + yêu thần ký Nguồn: Hội fan Yêu Thần Ký Mời đọc Yêu Liệt là cao thủ xếp hạng thứ hai trong Yêu Thần Tông, ngày thường đều bế quan tu luyện, ít khi xuất hiện. Yêu Thần tông và Thiên Âm Thần Tông tuy có va chạm, nhưng ít khi xuất động cao thủ cấp bậc Võ Tông trở lên đối chiến. Mặc dù Yêu Thần Tông so với Thiên Âm Thần Tông cường đại hơn rất nhiều, nhưng nếu Yêu Thần tông muốn diệt Thiên Âm Thần Tông lại vô cùng khó khăn, giết địch 1000 tự tổn 800, mà nếu như Thiên Âm Thần Tông bị công kích, năm tông môn khác tất nhiên sẽ không ngồi yên không quản. Tam đại ma tông cùng lục đại chính tông vẫn luôn bình an vô sự. Hôm nay Yêu Thần tông đột nhiên xuất thủ, khí thế hung hung, làm cho nội tâm Nam Cung Tiên Âm cực kỳ bất an. Mặc dù thời gian gần đây có thánh dược của Nhiếp Ly trợ giúp, thực lực Thiên Âm Thần Tông tăng lên, nhưng cùng Yêu Thần tông so sánh thì vẫn kém hơn rất nhiều. Thân hình Yêu Liệt hóa thành ma khí đầy trời, đánh một chưởng xuống dưới Thiên Âm đại trận. Nam Cung Tiên Âm nổi giận quát một tiếng, chỉ thấy bên trong Thiên Âm đại trận, trận trận tiên âm hóa thành lực lượng vô hình đối kháng ma khí đầy trời kia. Thiên Âm đại trận có chút rung chuyển nhưng phòng hộ lại không có vấn đề gì, bất quá những đệ tử bình thường của Thiên Âm Thần Tông xung quanh bị ma khí ăn mòn, kêu thảm từ trên trời nhao nhao rơi xuống. - Tông chủ, lấy thực lực của chúng ta sợ là không ngăn cản được quá lâu! - Ma đầu Yêu Liệt kia vì sao trở nên mạnh như thế! Trên mặt mấy tên cường giả Võ Tông cảnh đều toát ra thần tình thống khổ, ma khí vô khổng bất nhập kia phảng phất đang ăn mòn hết thảy, đem lực lượng bọn hắn từ từ hóa giải. - Tông chủ, không biết Yêu Liệt có phải đến đây một mình không, vạn nhất nữ ma đầu Lạc Tâm Nghiên kia cũng tới... - Tông chủ, xem ra chúng ta đến khởi động hộ tông đại trận." Một tên cường giả Võ Tông trong đó lo lắng nói. Nam Cung Tiên Âm khẽ nhíu mày, suy tư rồi quát lạnh một tiếng: - Mở hộ tông đại trận ra. Chỉ thấy từng đạo quang mang tựa như thất thải hồng hà nhanh chóng dâng lên, bao phủ toàn bộ Thiên Âm Thần Tông. Bành bành bành! Tầng tầng ma khí không ngừng đánh vào trên thất thải hồng hà, từng luồng lực lượng gợn sóng khuếch tán ra, ma khí đều bị đánh tan ra ngoài. Bất quá Yêu Liệt cũng không có tiếp tục công kích, chỉ chậm rãi ẩn vào trong tầng mây hắc ám, lẳng lặng nhìn xuống phía dưới Thiên Âm Thần Tông. Bọn người Nam Cung Tiên Âm từ không trung rơi xuống, một đám cường giả Võ Tông đều lộ ra có chút chật vật. Ma khí của Yêu Liệt vừa rồi thực sự quá cường đại, khiến cho các nàng khó mà ứng phó. - Hộ tông đại trận này chí ít có thể ngăn cản mấy ngày, hi vọng Ngũ Đại Thần Tông có thể mau chóng nhận được tin tức, tiếp viện chúng ta. Một tên cường giả Võ Tông có chút ủ rũ nói. Lần này đối chiến với Yêu Liệt, sĩ khí bị tổn thương rất lớn. Tông chủ Yêu Thần Tông Lạc Tâm Nghiên vẫn còn chưa đến, chỉ cần một Yêu Liệt đã để các nàng không cách nào ngăn cản, nếu như nữ ma đầu Lạc Tâm Nghiên kia tới thì sao đây? - Hình như người Yêu Thần Tông không công kích hộ tông đại trận của chúng ta! Một tên cường giả Võ Tông ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, có chút nghi ngờ nói. - Bọn chúng rốt cụ đang giở trò quỷ gì? Nếu là người Yêu Thần tông toàn lực tiến công hộ tông đại trận, hộ tông đại trận của Thiên Âm Thần Tông nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản sáu bảy ngày, nhưng nếu như Yêu Thần tông không tiến công hộ tông đại trận, vậy hộ tông đại trận coi như ngăn cản nửa năm cũng không thành vấn đề. - Bọn chúng rốt cục đang tính toán quỷ kế gì đây? Nam Cung Tiên Âm nhíu mày một cái, nàng mơ hồ cảm thấy sự tình không có đơn giản như vậy. - Tông chủ, chẳng lẽ bọn chúng chỉ muốn vây khốn chúng ta? Một tên cường giả Võ Tông nghi hoặc nói. Một loại cảm giác bất an quanh quẩn trong lòng, không thể nào biến mất. - Bất kể như thế nào, chúng ta mau chóng thông tri những Thần Tông khác, một mình Thiên Âm Thần Tông chúng ta khẳng định không phải là đối thủ của Yêu Thần Tông. Nam Cung Tiên Âm trầm giọng nói ra. Trong Cửu Đại Thần Tông, Yêu Thần Tông vẫn luôn là một trong những tông môn cường đại nhất, mà Thiên Âm Thần Tông thuộc về trung lưu, chênh lệch thực lực vẫn không ít. Huống chi thực lực Yêu Liệt lần này lại tăng cả mảng lớn, vượt xa khỏi tưởng tượng của bọn hắn. Nếu không phải thánh dược của Nhiếp Ly giúp các nàng tăng thực lực lên, chỉ sợ các nàng đã toàn quân bị diệt. Cuối cùng xảy ra chuyện gì? Thực lực Yêu Liệt tại sao lại tăng lên nhanh như vậy! Mà ma khí vừa rồi tràn đầy một loại lực lượng kinh khủng khiến cho nàng cảm giác được hơi lạnh thấu xương, loại ma khí này trước đây chưa từng gặp! Lúc này trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ, Nhiếp Ly bỗng nhiên mở mắt, hắn rốt cục đem Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm dung hợp hoàn tất. Sau khi dung hợp Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, kiếm thể bất diệt, nhục thân không hủy, mà sức mạnh của Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm đã vượt ngoài sức tưởng tượng. Mặc dù Nhiếp Ly không có thực lực cấp Võ Tông, đánh không lại cao thủ Võ Tông nhưng nhục thân Nhiếp Ly lại có thể chịu đựng được bất cứ công kích nào của cường giả Võ Tông. Bởi vì nhục thân Nhiếp Ly đã cứng rắn như kiếm thể Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm! Nhìn thấy Nhiếp Ly tỉnh lại, Tiếu Ngưng Nhi và Diệp Tử Vân lập tức đi tới. - Nhiếp Ly, ngươi không sao chứ? Tiếu Ngưng Nhi quan tâm nhìn về phía Nhiếp Ly. Ánh mắt Diệp Tử Vân cũng rơi ở trên người Nhiếp Ly, khẽ cười híp mắt. - Trên người ta có thứ gì kỳ quái sao? Nhiếp Ly cúi đầu nhìn một chút. - Lúc ngươi đang tu luyện, ánh mắt Ngưng Nhi không có rời khỏi ngươi một khắc nào đâu! Diệp Tử Vân vừa cười vừa nói. Nghe thấy lời nói của Diệp Tử Vân, gương mặt Tiếu Ngưng Nhi trong nháy mắt ửng đỏ. - Ngưng Nhi tự nhiên bởi vì quan tâm ta nên mới như vậy, vậy còn ngươi? Nhiếp Ly nhìn Diệp Tử Vân, khẽ cười nói. - Ta mới lười quan tâm tới ngươi đấy! Diệp Tử Vân hừ một tiếng nói ra. Nhiếp Ly mỉm cười, hắn đương nhiên biết tính cách Tử Vân, dù sao nàng tuyệt đối sẽ không thừa nhận. - Chúng ta nhanh ra ngoài đi. Nhiếp Ly khẽ cười nói: - Chúng ta về Vũ Thần Tông một chuyến. - Ừm. Diệp Tử Vân nhẹ gật đầu, nàng đã chuẩn bị kỹ để cùng Nhiếp Ly rời khỏi Thiên Âm Thần Tông. Ba người từ Vạn Lý Hà Sơn Đồ đi ra, Nhiếp Ly đem Vạn Lý Hà Sơn Đồ thu vào. Ngay lúc bọn người Nhiếp Ly đi ra liền lập tức phát hiện xung quanh có điểm gì là lạ, khắp nơi đều là vết tích chiến đấu. Nhiếp Ly ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trong bầu trời, một đạo màn ánh sáng bảy màu đem trọn Thiên Âm Thần Tông bao phủ vào bên trong. - Thiên Âm Thần Tông bị công kích! Trong lòng Nhiếp Ly run lên, có thể ở thời điểm này công kích Thiên Âm Thần Tông, chỉ sợ cũng chỉ có Yêu Thần tông. - Nhiếp Ly, nơi này xảy ra chuyện gì? Diệp Tử Vân nghi ngờ hỏi. - Nhiếp Ly, ta nghe được sư tôn truyền âm! Thiên Âm Thần chúng ta Tông bị người Yêu Thần Tông công kích, bất quá bây giờ đã mở hộ tông đại trận, tạm thời không có việc gì, sư tôn nói ta cùng Tử Vân mau chóng đi qua! Tiếu Ngưng Nhi ngẩng đầu nói với Nhiếp Ly. Nhiếp Ly trầm mặc một lát, nói: - Các ngươi đi trước cùng các nàng tụ hợp, ta điều tra tình huống một chút, đợi lát nữa sẽ đi tìm các ngươi! - Vậy được rồi, ngươi phải chú ý an toàn! Diệp Tử Vân suy nghĩ một chút, gật đầu nói. - Nhiếp Ly, ngươi cẩn thận một chút! Tiếu Ngưng Nhi nhìn Nhiếp Ly nói. - Các ngươi yên tâm đi, cho dù là Yêu Thần Tông cũng không ai có thể làm gì được ta! Nhiếp Ly tự tin cười ha ha một tiếng nói ra.
Yêu Thần Ký Tác giả: Ốc Sên Nổi Đóa Chương 465: Phượng Vũ Nhóm dịch: Hội những người yêu thích đại chúa tể + yêu thần ký Nguồn: Hội fan Yêu Thần Ký Mời đọc Tiếu Ngưng Nhi cùng Diệp Tử Vân đạp không bay đi. Đôi mắt Nhiếp Ly có chút mị mị, hàn quang thoáng hiện. Thời gian qua đi nhiều năm như vậy, rốt cục lại chính diện đối địch với Yêu Thần Tông. Đối với Yêu Thần Tông, Nhiếp Ly không thể quen thuộc hơn nữa. Đều là đối thủ cũ, kiếp trước mấy người hạch tâm của Yêu Thần Tông, Nhiếp Ly cơ bản đều đấu qua mấy trận, đối với thực lực bọn hắn nắm rõ trong lòng bàn tay. Vèo một tiếng, Nhiếp Ly hóa thành một đạo tàn ảnh, biến mất trong hư không. Trong hư không hơn mấy trăm dặm, ba người đang lẳng lặng lơ lửng đứng, ba người này đều là trưởng lão Yêu Thần Tông, dẫn đầu là nhị trưởng lão Phượng Vũ của Yêu Thần Tông, là một thiếu phụ đầy đặn xinh đẹp. Nàng mặc một thân lụa mỏng váy tơ màu đỏ, dáng người có lồi có lõm, có một loại yêu mị không nói ra được, trên thân da thịt tuyết trắng như ẩn như hiện, khiến cho người khác nhìn một cái liền huyết mạch sôi sục. Phượng Vũ trong Yêu Thần Tông là nhân vật hết sức quan trọng, là nhân vật số ba trong toàn bộ Yêu Thần Tông. Còn hai người còn lại là Thập Lục cùng Thập Thất trưởng lão, địa vị so với nhị trưởng lão kém hơn rất nhiều, nhưng thực lực cũng phi thường mạnh, đạt đến Võ Tông cảnh sơ kỳ. "Phượng Vũ trưởng lão yên tâm, Thiên Âm Thần Tông đã bị chúng ta bao vây hoàn toàn, một con ruồi cũng không bay ra được." Thập Lục trưởng lão cười nịnh nói, ánh mắt của hắn không khỏi đảo qua trước bộ ngực đầy đặn của Phượng Vũ trưởng lão, trong đôi mắt hiện lên một tia tham lam không dễ phát giác. "Từ Hổ, đừng nói quá chắc chắn, nếu như để một tên chạy thoát thì sẽ hỏi tội ngươi." Phượng Vũ hừ lạnh một tiếng nói. "Hiểu rồi, xung quanh Thiên Âm Thần Tông bị ta bày ra thiên la địa võng, cách nơi này hơn trăm dặm còn có Ly Hỏa Đại Trận, cho dù cao thủ Võ Tông muốn chạy đi cũng nhất định không được." Trong đôi mắt Từ Hổ toát ra một tia hung quang, nói ra. "Hi vọng như vậy." Thần sắc Phượng Vũ lãnh đạm nói. "Phượng Vũ trưởng lão, huynh đệ chúng ta làm việc chưa bao giờ thất thủ qua, chỉ cần Phượng Vũ trưởng lão ra lệnh một tiếng, chúng ta giết tận Thiên Âm Thần Tông, giết chúng không chừa mảnh giáp." Khóe miệng Từ Long toát ra một tia cười lạnh. "Hôm nay đến Thiên Âm Thần Tông, ta không phải muốn các ngươi diệt Thiên Âm Thần Tông, mà là muốn các ngươi bắt một người!" "Nhưng, nhất định phải bắt sống!" Trong đôi mắt như nước trong veo của Phượng Vũ lóe ra một loại quang mang thâm thúy nói. "Không biết người nào làm cho Phượng Vũ trưởng lão cảm thấy hứng thú như vậy?" Từ Long không khỏi nghi ngờ nói. "Đúng vậy, chúng ta có chút không hiểu, người nào có thể làm cho chúng ta coi trọng như vậy?" Từ Hổ cũng không khỏi lên tiếng. "Có một số việc các ngươi không cần biết. Các ngươi chỉ cần biết, người này tên Nhiếp Ly, mặc dù tuổi còn trẻ, chỉ có tu vi Long Đạo cảnh nhưng đã là tông chủ Vũ Thần Tông." Phượng Vũ nói ra. " Tu vi Long Đạo cảnh lại có thể lên làm tông chủ Vũ Thần Tông, Vũ Thần Tông này sợ là đã không còn ai rồi!" Từ Hổ cười ha ha một tiếng nói ra. "Hừ, ngươi tốt nhất thu hồi lòng khinh thị lại, bây giờ thực lực Vũ Thần Tông sâu không lường được, cao thủ Võ Tông nhiều vô số kể, thực lực giống các ngươi bây giờ, hơn phân nửa chỉ là đi chịu chết." Phượng Vũ hừ một tiếng nói ra. "Nếu Vũ Thần Tông trở nên mạnh như thế, vậy thiếu niên Long Đạo cảnh này vì sao lại có thể trở thành tông chủ?" Từ Long không hiểu hỏi. "Đây cũng là điểm mấu chốt. Các ngươi chỉ cần bắt hắn lại là được!" Phượng Vũ nói ra "Nếu như không tìm được hắn thì đưa đầu đến gặp!" Lúc Phượng Vũ lúc nói chuyện, chỉ nghe trong hư không truyền đến thanh âm cười ha ha. "Yêu Thần Tông xếp hạng thứ ba Phượng Vũ trưởng lão lại đến đây tìm ta, mặt mũi ta quả thật quá lớn rồi!" Nghe thấy thanh âm này, đôi mi thanh tú của Phượng Vũ cau lại, ngưng thần nhìn về phía hư không, chỉ thấy nơi xa có một người đang lẳng lặng đứng bất động ở trong hư không, người này chính là Nhiếp Ly. Lại có thể nghe được mình nói chuyện, đồng thời thời gian dài như vậy không có bị mình phát giác, người này quả thật thật không đơn giản! Phượng Vũ lạnh lùng nhìn chằm chằm Nhiếp Ly. "Ngươi chính là Nhiếp Ly?" Trong đôi mắt Phượng Vũ lóe qua một đạo hàn mang, quan sát trên dưới Nhiếp Ly một chút. "Không sai, Phượng Vũ trưởng lão không phải đang tìm ta sao? Không biết có chuyện gì không? Chẳng lẽ có chút phong hoa tuyết nguyệt, muốn để ta thưởng thức?" Nhiếp Ly mỉm cười, ánh mắt từ trên thân ba người Phượng Vũ đảo qua, một tên Võ Tông cảnh đỉnh phong, hai tên Võ Tông cảnh sơ cấp. Mấy người này, Nhiếp Ly đều có thể gọi tên ra. "Khó được Nhiếp tông chủ có nhã hứng, nếu như ưa thích phong hoa tuyết nguyệt, cũng không uổng ta tới đây một chuyến." Mặt lạnh Phượng Vũ trong nháy mắt biến mất, thần sắc trở nên vũ mị xinh đẹp, trong đôi mắt như nước trong veo kia tựa hồ cũng xuất hiện xuân ý. Mị thái động lòng người kia khiến cho Từ Long và Từ Hổ không khỏi nhìn đến ngẩn ngơ. Lúc này cùng băng sương mỹ nhân Phượng Vũ ngày bình thường bộ dáng lời nói lạnh nhạt, chênh lệch thật sự là quá lớn. Phượng Vũ trước mắt chính là giả... Nữ nhân này thay đổi thật quá nhanh! Nếu là ngày bình thường, Phượng Vũ trưởng lão đối với mình cười một tiếng như vậy, cho dù để bọn hắn đi chết bọn hắn cũng nguyện ý. Từ Long cùng Từ Hổ trong nháy mắt dấy lên địch ý cùng ghen ghét. "Nếu như biết là Phượng Vũ trưởng lão đến bắt ta, dù để cho ta thúc thủ chịu trói, ta cũng cam tâm tình nguyện a!" Nhiếp Ly cười mỉm nói "Ta đứng bất động ở chỗ này, tự mình đầu hàng, Phượng Vũ trưởng lão tùy thời có thể bắt ta về!" Nhiếp Ly đem hai tay ngả vào trước ngực, một mặt bộ dáng ngươi tới bắt ta đi. Nhìn thấy bộ dáng Nhiếp Ly như vậy, Phượng Vũ ngược lại chần chờ, ánh mắt của nàng dò xét xung quanh một chút. Nhiếp Ly lại một mình đến đây, không mang theo tùy tùng gì, lại một bộ dáng thúc thủ chịu trói, không thể không khiến người ta hoài nghi! Hẳn là có bẫy? Nàng cảm thấy Nhiếp Ly không giống như là loại người tinh trùng lên não, nhìn thấy sắc đẹp liền không có đầu óc kia. Một người có thể lấy tu vi Long Đạo cảnh đỉnh phong lên làm tông chủ Vũ Thần Tông, như thế nào là nhân vật đơn giản như vậy? "Tiểu tử này thế mà đi chịu chết! Đúng là ngu muốn chết đi được, đại ca, chúng ta bắt hắn lại!" Từ Hổ hưng phấn nắm chặt lại nắm đấm muốn tiến lên. Từ Long vội vàng kéo Từ Hổ lại, trầm giọng nói ra "Chờ một chút!" Từ Long nhìn về phía Phượng Vũ bên cạnh, bộ dáng Phượng Vũ một mặt ngưng trọng. Hắn giờ phút này có chút không rõ, đến tột cùng là cái gì để Phượng Vũ cẩn thận kiêng kị như vậy. Hẳn là tiểu tử phía trước kia không có đơn giản như bề ngoài! "Phượng Vũ trưởng lão không phải đang tìm ta sao? Bây giờ ta tự mình đưa đến, vì sao Phượng Vũ trưởng lão không muốn bắt ta?" Nhiếp Ly vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn về phía Phượng Vũ. Phượng Vũ vũ mị khanh khách một tiếng nói ra "Nhiếp tông chủ nói đùa, ta không phải đến bắt Nhiếp tông chủ, mà là đến mời Nhiếp tông chủ." "Ồ? Có thể có được Phượng Vũ trưởng lão mời, quả nhiên là vinh hạnh! Hẳn ta cũng có thể có cơ hội trở thành khách quý của Phượng Vũ trưởng lão?" Nhiếp Ly mị mị nhìn về phía Phượng Vũ, ánh mắt băn khoăn nhìn trên người Phượng Vũ. Nhiếp Ly càng biểu hiện háo sắc, Phượng Vũ càng cảm thấy trong đó có bẫy, chỉ là nàng không đoán ra được, Nhiếp Ly đến cùng dùng thủ đoạn gì đối phó với mình. Nhưng đã tới đây, cũng không thể không công mà lui. Phượng Vũ chậm rãi tới gần chỗ Nhiếp Ly, mị tiếu nói ra "Chỉ cần Nhiếp tông chủ không chê, đừng nói là ta, mặc kệ vị cô nương nào của Yêu Thần Tông, Nhiếp tông chủ đều có thể tùy ý!" "Bao gồm cả tông chủ của các ngươi sao?" Nhiếp Ly cười mỉm nói. Nghe thấy lời Nhiếp Ly nói, Phượng Vũ hơi sững sờ, chấn kinh cùng nghi hoặc nói "Làm sao ngươi biết tông chủ chúng ta là nữ?" " Tông chủ chúng ta là nữ? Chúng ta làm sao không biết?" Từ Long cùng Từ Hổ hai mặt nhìn nhau.
Yêu Thần Ký Tác giả: Ốc Sên Nổi Đóa Chương 466: Đạo lữ Nhóm dịch: Hội những người yêu thích đại chúa tể + yêu thần ký Nguồn: Hội fan Yêu Thần Ký Mời đọc Ánh mắt Phượng Vũ thâm thúy nhìn thoáng qua Nhiếp Ly. Trong nội tâm nàng có chút nghi hoặc, tông chủ quanh năm bế quan tu luyện, ngay cả một ít nhân vật cấp trưởng lão cũng rất ít nhìn thấy, mà lúc bình thường tông chủ hiện thân cũng đều ẩn nấp chân thân. Chỉ có người thân cận nhất mới có thể nhìn thấy chân thân của tông chủ. Người bên ngoài vẫn cho rằng tông chủ là nam nhân, nhưng thực tế thì không phải vậy. Bất quá chuyện này bao gồm Từ Long Từ Hổ và rất nhiều trưởng lão trong Yêu Thần Tông đều không biết. Nhiếp Ly làm sao biết được? Phàm gặp qua chân thân tông chủ đều là người thân cận nhất với tông chủ. Chẳng lẽ... Trong lòng Phượng Vũ có chút nghi ngờ, không tông chủ và Nhiếp Ly này có quan hệ hệ bí mật gì đấy chứ? - Nhiếp tông chủ chưa từng gặp qua tông chủ của chúng ta, làm sao đoán được tông chủ là nữ? Phượng Vũ cười một cái nói. - Ta và tông chủ các ngươi xem như tình nhân cũ. Nhiếp Ly cười mỉm nói: - Ta chẳng những biết tông chủ các ngươi là nữ, còn biết rất nhiều bí mật liên quan tới tông chủ các ngươi. - Ha ha ha, Nhiếp tông chủ nói đùa. Ta ngược lại rất muốn nghe một chút, Nhiếp tông chủ còn biết thứ gì. Phượng Vũ cười nhạt một tiếng nói ra. - Ha ha, vậy ta nói những thứ mà ta biết vậy. Nhiếp Ly cười mỉm nói: - Tỉ như các ngươi tông chủ thích ăn bánh ngọt do Phượng Vũ trưởng lão làm, mỗi lần thường xuyên khen Phượng Vũ trưởng lão rất là thân mật. Nghe thấy Nhiếp Ly lời nói, Phượng Vũ khẽ nhíu mày một cái, sự tình tư mật như vậy, tông chủ làm sao lại nói cho Nhiếp Ly biết? - Hẳn là ngươi có Độc Tâm Chi Thuật? Phượng Vũ có chút run lên, ngưng trọng nhìn chằm chằm Nhiếp Ly. - Ha ha, Phượng Vũ trưởng lão nói đùa, nếu ta thật có Độc Tâm Chi Thuật, đọc tâm tư Phượng Vũ trưởng lão, lấy tu vi Phượng Vũ trưởng lão há lại không cách nào phát giác sao. Nhiếp Ly ha ha cười nói: - Ta chẳng những biết sự tình Phượng Vũ trưởng lão biết, còn biết một ít chuyện Phượng Vũ trưởng lão không biết. - Sự tình gì? Phượng Vũ khẽ nhíu mày. - Phượng Vũ trưởng lão, có thể tìm một chỗ nói chuyện hay không? Nhiếp Ly nhìn Từ Long Từ Hổ một chút, chần chờ nói ra. Bộ dáng Phượng Vũ có chút chần chờ. Từ Long Từ Hổ vội vàng nhìn nói với Phượng Vũ: - Phượng Vũ trưởng lão, ngươi không nên bị gia hỏa này mê hoặc, người này giảo hoạt gian trá. - Phượng Vũ trưởng lão muốn nghe hay không đều tùy ngươi. Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng, hướng phía bên ngoài đi đến. Phượng Vũ khoát tay áo nói: - Trong lòng ta biết rõ, các ngươi không cần nhiều lời. Phượng Vũ lăng không bay lượn đi, rơi vào bên cạnh Nhiếp Ly, tay phải vung lên, một đạo phong ấn chậm rãi đem bọn hắn bao phủ vào bên trong, Phượng Vũ nhìn thoáng qua Nhiếp Ly nói ra: - Nói đi. Đây là trận pháp cách âm. - Sự tình ta nói tiếp theo, Phượng Vũ trưởng lão tuyệt đối không nên giật mình. Nhiếp Ly ý vị thâm trường nhìn Phượng Vũ nói ra. - Giật mình? Có gì đáng kinh ngạc. Đừng thừa nước đục thả câu, mau nói. Phượng Vũ nhíu mày một cái, nàng ẩn ẩn cảm thấy Nhiếp Ly muốn nói sự tình có quan hệ cùng tông chủ, sự tình này lại không thể coi thường, trong nội tâm nàng cực kỳ hiếu kỳ.- Kỳ thật, ta là đạo lữ tông chủ các ngươi. Nhiếp Ly ra vẻ cao thâm mà nhìn Phượng Vũ nói ra. - Làm sao có thể, ngươi nói láo, lại dám vũ nhục tông chủ chúng ta, ta giết ngươi! Trong tay Phượng Vũ bỗng nhiên xuất hiện một thanh kiếm sắc gác ở trên cổ Nhiếp Ly. Phượng Vũ cực kỳ nổi nóng. Nhiếp Ly chỉ là bình tĩnh nhìn Phượng Vũ nói ra: - Phượng Vũ trưởng lão không nghe ta nói xong sao? - Ta ngược lại muốn xem xem, trong mồm chó ngươi đến cùng có thể mọc ra ngà voi hay không! Phượng Vũ hừ lạnh một tiếng, tông chủ băng thanh ngọc khiết, là Chí Tôn Yêu Tộc, làm thế nào có thể kết hợp cùng một tên nhân tộc. Nhiếp Ly liệu định Phượng Vũ sẽ không giết hắn, về phần giội nước bẩn lên nữ nhân Mộ Nguyệt tông chủ Yêu Thần Tông kia, Nhiếp Ly tuyệt đối sẽ không áy náy. Kiếp trước Yêu Thần Tông giết vô số đệ tử chính phái, một khắc cuối cùng cùng Thánh Đế quyết chiến, nếu không phải Yêu Thần Tông cản trở, Nhiếp Ly nói không chừng đã thắng Thánh Đế. Chín con Thần Thú thủ hạ Thánh Đế kia đều là lão tổ tông Mộ Nguyệt! Kiếp trước nếu không phải chín con Thần Thú kia vây công chính mình, Nhiếp Ly nhất định sẽ không thê thảm như vậy. Chỉ tiếc bọn hắn cũng chỉ là quân cờ cảu Thánh Đế thôi, một đám gia hỏa bị lợi dụng, đến lúc chết còn không biết. Thánh Đế muốn luyện hóa toàn bộ Long Khư giới vực, toàn bộ Long Khư giới vực cũng bị mất, nơi nào còn chỗ cho Yêu Tộc bọn hắn sinh tồn! Yêu tộc vẫn luôn là tùy tùng trung thành của Thánh Đế, muốn đánh giết Thánh Đế, nhất định phải diệt trừ Yêu Tộc, Nhiếp Ly bắt buộc phải làm! - Phượng Vũ trưởng lão có biết, trên cổ tay Mộ Nguyệt có một đạo Long Văn Ấn lớn chừng ngón cái. Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng nói ra. - Thế có chứng minh được điều gì? Mặc dù ngươi thấy được Long Văn Ấn trên cổ tay tông chủ cũng vô pháp chứng minh ngươi là đạo lữ của nàng! Phượng Vũ hừ lạnh một tiếng nói ra. - Phượng Vũ trưởng lão là một trong những người thân cận nhất của Mộ Nguyệt, tự nhiên biết Long Văn Ấn này không chỉ một chỗ, trên người nàng có sáu nơi có Long Văn Ấn, có hai nơi là trên chân, một chỗ là trên vai xương bả vai, còn hai nơi còn lại... Nhiếp Ly một bộ muốn tiếp tục nói bộ dáng. Kiếp trước cùng đại chiến với Mộ Nguyệt, thời khắc sinh tử một đường, Mộ Nguyệt khởi động Long Văn Ấn, Long Văn Ấn kia chói lóa mắt, xuyên thấu qua quần áo nên Nhiếp Ly có thể nhìn thấy vị trí Long Văn Ấn! Dưới tình huống bình thường, Mộ Nguyệt sẽ không khởi động Long Văn Ấn, cho nên người bình thường căn bản không có khả năng biết Long Văn Ấn trên người Mộ Nguyệt đến cùng ở đâu! - Đi. Phượng Vũ khoát tay đánh gãy, trong nội tâm nàng chấn kinh phiền muộn cực kỳ. Làm một trong những người thân cận nhất với tông chủ Mộ Nguyệt Yêu Thần Tông, nàng đã từng giúp Mộ Nguyệt tắm rửa qua, tự nhiên biết sáu nơi Long Văn Ấn này, Nhiếp Ly nói đều đúng! Một loại sự thật đáng sợ xuất hiện trong lòng. Chẳng lẽ tông chủ thật cùng nhân tộc này có gian tình? Yêu tộc cùng nhân tộc không thể thông hôn đó, tông chủ nếu quả như thật làm chuyện như vậy sẽ làm Yêu Tộc chấn động biết bao? - Phượng Vũ trưởng lão tựa hồ có chút lo nghĩ, kỳ thật không cần phải lo lắng, chỉ cần ta cùng Phượng Vũ trưởng lão giải thích một phen, Phượng Vũ trưởng lão liền đã hiểu. Kỳ thật ta là người Yêu Tộc! Nhiếp Ly lời thề son sắt nói. - Ngươi là Yêu Tộc? Điều đó không có khả năng, ngươi rõ ràng là thân thể nhân tộc! Phượng Vũ nhíu mày một cái, nghi ngờ quét mắt nhìn Nhiếp Ly. - Phượng Vũ trưởng lão có chỗ không biết. Tại trong Yêu Tộc có một loại bí pháp gọi là Thâu Thiên Hoán Nhật! Nhiếp Ly làm như có thật nói: - Có thể đoạt xá linh hồn, ta chính là thi triển bí pháp, đoạt xá một tên nhân tộc. Kỳ thật bản thể của ta vẫn là Yêu tộc. - Ta sở dĩ thi triển Thâu Thiên Hoán Nhật là vì thi triển một loại kế hoạch rất lớn! Khóe miệng Nhiếp Ly mỉm cười nói ra. - Thì ra là như vậy. Trong lòng Phượng Vũ bừng tỉnh hiểu ra. Nếu như Nhiếp Ly thật là Yêu Tộc đoạt xá nhân loại, vậy hết thảy đều hiểu được. Có thể biết vị trí Long Văn Ấn trên thân tông chủ, toàn bộ Yêu Thần tông chỉ có chút ít hai, ba người biết mà thôi, Nhiếp Ly nếu biết, quan hệ với tông chủ tất nhiên phi thường thân mật. Nhiếp Ly ẩn tàng đến sâu như vậy tất nhiên có đạo lý riêng, nói không chừng tông chủ có an bài đặc thù gì.
Yêu Thần Ký Tác giả: Ốc Sên Nổi Đóa Chương 467: Long Nguyên Linh Dịch Nhóm dịch: Hội những người yêu thích đại chúa tể + yêu thần ký Nguồn: Hội fan Yêu Thần Ký Mời đọc Trong đôi mắt Nhiếp Ly lóe ra quang mang mờ mịt, Phượng Vũ trưởng lão chắc hẳn đã tin. Dù sao Long Văn Ấn trên người Mộ Nguyệt bí ẩn như vậy, ngoại nhân không có khả năng biết được. - Phượng Vũ gặp qua tôn chủ! Phượng Vũ tranh thủ thời gian chắp tay cúi đầu nói ra. - Phượng Vũ trưởng lão khách khí rồi. Nhiếp Ly tranh thủ thời gian lấy tay nâng cánh tay Phượng Vũ, khẽ cười nói. Cánh tay Phượng Vũ trần trụi, da thịt tinh tế tỉ mỉ bóng loáng, óng ánh sáng long lanh. Không thể không nói, bản thân Phượng Vũ cũng là một vị tuyệt sắc mỹ nữ. Cảm giác Nhiếp Ly nâng hai tay mình, gương mặt Phượng Vũ hơi đỏ lên, ngẩng đầu nhìn về phía Nhiếp Ly, trong đôi mắt không khỏi mang theo một tia mị ý. Phượng Vũ ngẩng đầu nói với Nhiếp Ly: - Không nghĩ tới ở chỗ này gặp được tôn chủ, Phượng Vũ vạn phần vinh hạnh, tôn chủ nếu cần, Phượng Vũ tùy thời có thể bồi tiếp. Nghe Phượng Vũ lời nói, trong lòng Nhiếp Ly không khỏi giật mình một cái. Phượng Vũ đang thăm dò, hay là? Dựa theo tư duy của nhân tộc, mình nếu như là đạo lữ của tông chủ Yêu Thần Tông, Phượng Vũ không nên trêu chọc mập mờ như vậy. Chẳng lẽ là suy nghĩ của Yêu tộc khác với người thường? Hoặc là... Nhiếp Ly cúi đầu nhìn thoáng qua Phượng Vũ, chỉ thấy gương mặt Phượng Vũ ửng đỏ vũ mị không nói ra được, dáng người lồi lõm có một loại dụ hoặc vô tận. Trong lòng Nhiếp Ly có một đạo linh quang hiện lên, lập tức rụt ta về, cười ha ha một tiếng nói ra: - Phượng Vũ trưởng lão nói đùa, lòng ta đối với tông chủ chỉ có một, sẽ không làm chuyện có lỗ với tông chủ. Người cường thế như Mộ Nguyệt làm sao có thể để cho đạo lữ của mình cùng những nữ nhân khác lui tới, dù nữ nhân kia là cấp dưới thân cận nhất của mình. Phượng Vũ một mực tại âm thầm quan sát Nhiếp Ly, nghe thấy Nhiếp Ly trả lời, Phượng Vũ tựa hồ được buông lỏng một chút, nàng mị tiếu, ngón tay ngọc tay phải tại trước ngực Nhiếp Ly xẹt qua, cười mím môi nói: - Tôn chủ chẳng lẽ một chút đều không muốn sao? Hay là nói có tặc tâm nhưng không có tặc đảm đây? Phượng Vũ tuyệt đối sẽ không nói cho tông chủ biết đâu. Nhiếp Ly lắc đầu nói: - Phượng Vũ trưởng lão không nên dẫn dụ ta phạm phải sai lầm, huống chi bây giờ thân thể ta là nhân tộc, Phượng Vũ trưởng lão hẳn là muốn cùng một tên nhân tộc... Nhiếp Ly có chút ý vị thâm trường nhìn Phượng Vũ. Thân hình Phượng Vũ hơi dừng lại, trên mặt lập tức toát ra một chút dáng vẻ căm ghét, lấy thân phận nàng làm sao có thể ở cùng với một tên nhân tộc được... Nhiếp Ly cười ha ha một tiếng nói: - Bí pháp của ta chí ít còn phải mấy chục năm mới có thể giải trừ, vì tông chủ đại nghiệp, ta không thể không làm như vậy. - Phượng Vũ đường đột, tôn chủ chịu khổ rồi. Thần tình Phượng Vũ nghiêm túc lên, nhìn Nhiếp Ly chắp tay nói ra. - Bây giờ ta đã tiến vào Vũ Thần Tông, đồng thời trở thành tông chủ Vũ Thần Tông, bây giờ Thiên Âm Thần Tông cũng sắp nằm trong khống chế, tông chủ đại nghiệp đang từng bước một thực hiện. Nhiếp Ly nói ra: - Mấy tháng gần đây ta vẫn chưa báo cáo lại cho tông chủ. - Không biết Phượng Vũ trưởng lão hôm nay đến đây làm gì? Nhiếp Ly không khỏi nhìn về phía Phượng Vũ hỏi. - Tôn chủ có biết Lục Đại Thần Tông gần đây có chút cổ quái không? Phượng Vũ cau mày nói ra. - Cổ quái? Có gì cổ quái? Nhiếp Ly nghi ngờ hỏi. - Lục Đại Thần Tông gần đây đột nhiên lấy được một loại thần dược nào đó, thực lực nhao nhao tăng nhiều, cao thủ đột phá cảnh giới Võ Tông càng ngày càng nhiều, không biết đến tột cùng là nguyên nhân gì. Phượng Vũ nói ra: - Cho nên chúng ta đến Thiên Âm Thần Tông tìm hiểu một phen. Dù cho tổn thất một ít nhân thủ cũng nhất định phải tra ra nguyên do. - Ha ha ha, nguyên lai là chuyện này sao. Nhiếp Ly cười ha ha một tiếng nói ra. - Tôn chủ biết chuyện gì xảy ra ư? Phượng Vũ nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi. - Đương nhiên. Phượng Vũ trưởng lão hẳn biết thế gian này có loại thuốc có thể khiến người trong vòng mười mấy ngày ngắn ngủi thực lực cấp tốc tăng lên mà không mang theo bất luận tác dụng phụ nào. Nhiếp Ly cười nhẹ nhàng nhìn Phượng Vũ, lấy kiến thức Phượng Vũ, nhất định không thể nào hiểu được thần dược trong tay Nhiếp Ly tại sao lại có công hiệu như vậy. - Không có. Phượng Vũ lắc đầu nói ra: - Vậy người Lục Đại Thần Tông vì sao thực lực đột nhiên tăng mạnh. - Phượng Vũ trưởng lão có chỗ không biết, thần dược kia tuy nói là linh dược tu luyện, kì thực chỉ là Long Nguyên Linh Dịch mà thôi. Nhiếp Ly cười nói. - Long Nguyên Linh Dịch? Phượng Vũ hơi sững sờ. - Phượng Vũ trưởng lão không biết Long Nguyên Linh Dịch cũng có thể hiểu được, Phượng Vũ trưởng lão có thể trở về tra Huyền Nguyệt Dược Điển một chút. Nhiếp Ly nói ra: - Đây là một loại dược dịch tới từ Long Uyên, Long Uyên chính là nơi chôn xương của vô số long huyết yêu thú, những thi cốt long huyết yêu thú này tụ tập cùng một chỗ, trải qua ngàn vạn năm, từ từ tích lũy tạo thành Long Nguyên Linh Dịch. - Không biết Long Nguyên Linh Dịch cuối cùng có công hiệu gì? Lại để tu vi người Lục Đại Thần Tông tăng lên nhanh như vậy? Phượng Vũ nhíu mày một cái. - Ha ha ha, Phượng Vũ trưởng lão quá lo. Long Nguyên Linh Dịch này quả thật có thể tăng cao tu vi, nhưng cũng có một tác dụng phụ kinh khủng. Nhiếp Ly nói ra: - Bởi vì Long Nguyên Linh Dịch có thể ngắn ngủi tăng tiềm năng lên, khiến cho thực lực người dùng bạo tăng mấy lần thậm chí mấy chục lần, nhưng dược hiệu chỉ có thể duy trì ba năm, sau khi dược hiệu biến mất, tu vi liền sẽ giảm lớn, thực lực mười không còn một. Bọn người Phượng Vũ cũng không biết Vô Tướng Thần Quả đến tột cùng là cái gì. Nghe thấy Nhiếp Ly nói, Phượng Vũ khiếp sợ nói ra: - Thì ra là như vậy, vậy bọn hắn tại sao lại sử dụng Long Nguyên Linh Dịch? - Phượng Vũ trưởng lão có chỗ không biết, Long Nguyên Linh Dịch này chế tác thành linh dược có thể kích phát tiềm năng, cũng rất khó bị phát giác, chờ đến ba năm sau chỉ sợ sẽ trễ. Nhiếp Ly cười híp mắt nói ra. - Thì ra là như vậy, vậy đến tột cùng có bao nhiêu người ăn loại Long Nguyên Linh Dịch này? Phượng Vũ dò hỏi. - Theo ta được biết, chỉ sợ chí ít đã có ngàn người, trên cơ bản Lục Đại Thần Tông mấy tên đỉnh cấp cao thủ đều ăn Long Nguyên Linh Dịch. Nhiếp Ly nói ra. - Đây chẳng phải ba năm sau... Nghe thấy Nhiếp Ly nói, con mắt Phượng Vũ đều phát sáng lên. - Không sai, trời trợ giúp tông chủ, ba năm đằng sau, đại nghiệp của tông chủ có thể thành. Nhiếp Ly cười híp mắt nói ra. - Chuyện này là do tôn chủ làm sao? Phượng Vũ không khỏi nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi. - Không phải, Long Nguyên Linh Dịch này đúng là đến từ Vũ Thần Tông, nhưng không phải do ta làm. Theo ta suy đoán, có thể là Thiên Ma tổ địa... Ánh mắt Nhiếp Ly thâm thúy nói. - Thì ra là như vậy. - Phượng Vũ không khỏi giật mình: - Nếu là tổ địa bố cục, vậy bọn ta chỉ cần từ từ xem là được. - Ừm, nhất là lúc tông chủ đang bế quan trọng yếu, việc nhỏ cỡ này, chúng ta càng không nên quấy rầy. Chỉ cần chậm rãi chờ thêm ba năm, Lục Đại Thần Tông sẽ tự sụp đổ. Nhiếp Ly khẽ cười nói. - Ừm, tôn chủ nói có lý, chờ tông chủ xuất quan, vừa lúc thực lực Lục Đại Thần Tông giảm lớn, tông chủ đến lúc đó nhất định bình định Lục Đại Thần Tông! Phượng Vũ có vẻ hơi hưng phấn nói ra: - May mắn ở chỗ này gặp được tôn chủ, nếu như chúng ta lúc này tùy tiện cùng Lục Đại Thần Tông khai chiến, chỉ sợ sẽ tổn thất nặng nề. Đa tạ tôn chủ chỉ điểm. - Phượng Vũ trưởng lão khách khí, đây là việc ta phải làm. Nhiếp Ly cười một cái nói.
Yêu Thần Ký Tác giả: Ốc Sên Nổi Đóa Chương 468: Man thiên quá hải Nhóm dịch: Hội những người yêu thích đại chúa tể + yêu thần ký Nguồn: Hội fan Yêu Thần Ký Mời đọc - Tôn chủ lẻ loi một mình tại Thiên Âm Thần Tông, tình cảnh hung hiểm, nên cẩn thận mới phải. Phượng Vũ nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, ôn nhu thì thầm nói, trong đôi mắt dường như có một loại mị hoặc vô tận. Tướng mạo Phượng Vũ xinh đẹp vô song, bộ dáng ôn nhu kia càng thêm kiều mị động lòng người, tâm thần Nhiếp Ly không khỏi rung động. - Phượng Vũ trưởng lão yên tâm, những người của Thiên Âm Thần Tông còn không làm gì được ta, lấy thực lực lực của ta, tự nhiên có thể ra vào dễ dàng. Nhiếp Ly tự tin nói. - Tôn chủ anh minh thần võ. Từng tia mị âm của Phượng Vũ truyền đến lỗ tai Nhiếp Ly, Nhiếp Ly cảm giác trong lòng tựa như bị cái gì xúc động đến, cảm xúc bành trướng ba động. Tâm thần Nhiếp Ly đột nhiên run lên, thầm hô không ổn, Phượng Vũ này quả nhiên không dễ bị lừa như vậy, lại muốn dùng mị hoặc dò xét hư thực của hắn. Mém chút đã bị nàng lừa rồi! - Phượng Vũ trưởng lão quá khen. Nhiếp Ly như say rượu, cao giọng cười ha ha một tiếng nói ra: - Mặc sau khi chuyển sinh, thực lực không bằng lúc trước, nhưng ta tinh thông Linh Mị Mê Tung chi thuật, một khi thi triển ra, mấy cao thủ Võ Tông cảnh của Thiên Âm Thần Tông cũng đừng hòng cản được. Nhìn thấy gương mặt ửng đỏ của Nhiếp Ly, mị ý trong đôi mắt Phượng Vũ tựa hồ càng thêm hừng hực, xấu hổ mang theo e sợ nói ra: - Tôn chủ, Linh Mị Mê Tung chi thuật là pháp thuật gì, tại sao ta chưa từng nghe nói qua? - Phượng Vũ trưởng lão chưa từng nghe nói qua Linh Mị Mê Tung chi thuật? Chẳng lẽ Nguyệt Nhi chưa bao giờ nhắc qua với ngươi? Nhiếp Ly tựa hồ có chút không hiểu hỏi, thanh âm lục tục ngo ngoe, hô hấp đều có mấy phần thô trọng. - Nguyệt Nhi? Phượng Vũ đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó lập tức hiểu được, Nhiếp Ly là nói đến tông chủ Mộ Nguyệt, không nghĩ tới Nhiếp Ly trong lúc vô thức mà còn nói như thế: - Linh Mị Mê Tung chi thuật này, Phượng Vũ chưa từng nghe tông chủ nói qua a! - Chuyện này cũng khó trách, thuật này truyền lại từ tổ địa. Chính là một trong thập đại bí thuật bất truyền tổ địa. Nhiếp Ly nói ra. - Nguyên lai là truyền lại từ tổ địa! Phượng Vũ chợt nói ra: - Khó trách không có nghe tông chủ nói qua, chẳng lẽ tôn chủ cũng là từ tổ địa... - Lời này không thể nói ra! Nhiếp Ly vội vàng làm một chút thủ thế, để Phượng Vũ không cần tiếp tục nói tiếp. - Vâng, Phượng Vũ tuân mệnh. Phượng Vũ vội vàng đáp, mị hoặc trong đôi mắt Phượng Vũ chậm rãi giải trừ. Nhiếp Ly làm bộ giật mình bừng tỉnh, nhìn thoáng qua Phượng Vũ, trầm giọng nói: - Phượng Vũ trưởng lão, ta ra lệnh ngươi lập tức đem người quay về Yêu Thần Tông, thủ hộ Yêu Thần Tông cho đến khi tông chủ xuất quan. Tông chủ đang lúc bế quan thời khắc mấu chốt, để phòng có người thừa dịp Yêu Thần Tông lơ là tập kích Yêu Thần tông. - Vâng, tôn chủ. Phượng Vũ vội vàng đáp. - Lục đại thần tông liền giao cho ta là được, chờ tông chủ xuất quan, chúng ta lại nhất cử tiêu diệt chúng! Nhiếp Ly trầm giọng nói ra. - Vâng. Phượng Vũ đang chuẩn bị cáo từ rời đi, đột nhiên nghĩ đến cái gì, dừng bước chân nói ra: - Hôm nay gặp được tôn chủ, cũng là sự tình cực kỳ trùng hợp, nếu Yêu Thần Tông có người không biết tôn chủ, vạn nhất làm bị thương tôn chủ, chẳng phải là muôn lần đáng chết. Phượng Vũ nơi đây có một tấm lệnh bài, tôn chủ hãy cất kỹ. Có lệnh bài này, Yêu Thần Tông không có kẻ nào dám gây bất lợi cho tôn chủ! Tay phải Phượng Vũ khẽ động, trong tay xuất hiện một khối lệnh bài màu vàng, chỉ thấy phía trên viết ba chữ phong cách cổ xưa "Yêu Thần Tông", đồng thời hiện đầy các loại phù văn thần bí, nàng cung cung kính kính dâng lệnh bài cho Nhiếp Ly. - Thân phận của ta là bí mật, không thể để cho kẻ khác biết được. Nhiếp Ly lộ ra bộ dáng khó xử. - Tôn chủ cứ thu lấy tấm lệnh bài này, đề phòng vạn nhất. Phượng Vũ nhìn về phía Nhiếp Ly, chân thành nói ra: - Mong tôn chủ nhận lấy. - Nếu đã vậy... Nhiếp Ly trù trừ một lát, nói ra: - Vậy ta sẽ thu lại! Ta sẽ không chủ động liên lạc với người khác, càng ít người biết thân phận của ta càng tốt! - Vâng, tôn chủ, ta minh bạch. Phượng Vũ gật đầu nói. - Ngươi trở về đi, ta muốn về Thiên Âm Thần Tông. Nhiếp Ly nhìn với Phượng Vũ, sau khi tạm biệt Phượng Vũ, hắn vèo một tiếng hóa thành một đạo lưu quang biến mất. Nhìn phương hướng Nhiếp Ly biến mất, Phượng Vũ chần chờ một lát, sau đó bay trở về. Từ Long cùng Từ Hổ đợi nửa ngày mới nhìn đến Phượng Vũ trưởng lão trở về, bọn hắn liền vội vàng tiến lên đón. - Từ Long Từ Hổ, truyền mệnh lệnh của ta, tất cả đệ tử Yêu Thần Tông đều rút lui, cùng ta quay về Yêu Thần Tông! Phượng Vũ trưởng lão quát khẽ một tiếng nói ra. - Phượng Vũ trưởng lão, chuyện này không thể. Chúng ta còn chưa tra rõ ràng nguyên nhân thực lực cao thủ Thiên Âm Thần Tông tăng vọt, làm sao có thể trở về dễ dàng như vậy? Từ Long vội vàng nói. - Đúng vậy, làm có thể dễ dàng buông tha đám tiểu quỷ Thiên Âm Thần Tông kia như vậy? Từ Hổ lập tức có chút bất mãn. - Lời của ta các ngươi cũng không nghe? Phượng Vũ nhíu mày một cái, hừ lạnh một tiếng nói ra. - Không dám, hai người huynh đệ chúng ta tự nhiên nghe theo Phượng Vũ trưởng lão, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó! Từ Long vội vàng nói, tranh thủ thời gian nháy mắt cho Từ Hổ. - Nếu Phượng Vũ trưởng lão nói như vậy, vậy ta liền gọi các huynh đệ rút về. Từ Hổ có chút uể oải nói. Từ Long có chút kinh ngạc, Phượng Vũ đột nhiên yêu cầu rút lui, chỉ sợ có quan hệ với người tên Nhiếp Ly kia, cũng không biết vừa rồi Nhiếp Ly nói với Phượng Vũ cái gì, bất quá Phượng Vũ là một trong những người thân tín nhất của tông chủ, hắn cũng không dám đắc tội. Sưu sưu sưu, từng đạo lưu quang từ trong dãy núi Thiên Âm Thần Tông kéo dài nhao nhao bay lên, hóa thành lưu quang tan biến. Lúc này, Nhiếp Ly đứng ở đỉnh một gốc cây nhìn về phía xa, khóe miệng nhếch lên cười. Lấy thực lực đám người Phượng Vũ, muốn triệt để tiêu diệt Thiên Âm Thần Tông cũng không phải dễ như thế, dù sao Thiên Âm Thần Tông khổ tâm kinh doanh mấy ngàn năm, nội tình thâm hậu không phải dễ rung chuyển như vậy. Nêu nếu đám người Phưỡng Vũ muốn trọng thương Thiên Âm Thần Tông cũng không phải là chuyện khó. Nếu như đại chiến xảy ra, thực lực Thiên Âm Thần Tông tất nhiên đại tổn, điều này thực có chút không tốt lắm. Dù sao chính đạo lục đại thần tông đều là châu chấu trói chung một thuyền. Nhiếp Ly dùng kế sách này chỉ là muốn bọn người Phượng Vũ rời đi, vì chính đạo lục đại thần tông tranh thủ thêm một chút thời gian mà thôi. Lấy dược lực những thánh dược kia, nếu lại kéo dài nửa năm, thực lực lục đại thần tông tất nhiên đại tiến, đến lúc đó đối phó Yêu Thần Tông sẽ có phần nắm chắc. - Chờ Mộ Nguyệt xuất quan, Phượng Vũ đem lời của ta nói cho nữa nhân kia nghe, không biết nàng sẽ có phản ứng gì. Trong lòng Nhiếp Ly không khỏi âm thầm suy nghĩ, dù là chỉ là làm nữ nhân cao ngạo kia buồn nôn, nhưng đó vẫn làm một sự tình làm cho người khác cảm thấy sảng khoái. Dù sao cũng là đối thủ cũ kiếp trước! Không biết Mộ Nguyệt bế quan lúc nào sẽ đi ra, hy vọng là nửa năm sau. Cao thủ giống như Mộ Nguyệt, một lần bế quan ba năm năm là chuyện rất bình thường, hi vọng này thời sẽ dài hơn một chút, lấy thực lực của hắn lúc này, muốn đối phó nữ nhân Mộ Nguyệt kia vẫn là chuyện không thể. Đúng là một chuyện làm người ta đau đầu mà!